Trong cộng đồng thiết kế, luôn có những cái tên nổi bật
khuynh đảo các trang mạng xã hội. Thế nhưng, làm thế nào để được người
khác biết đến, khi bạn là một designer hướng nội rất ngại ngùng quảng bá
bản thân?
Bài viết thể hiện quan điểm của tác giả - Sabrina Hall.
Tôi luôn luôn im lặng. Ở trường,
tôi hầu như không giơ tay, không phải vì không biết câu trả lời, mà vì tôi
không muốn mọi người quay lại nhìn mỗi khi tôi nói.
Đôi khi tôi vẫn thường căng thẳng và lo lắng mỗi khi trở thành trung
tâm của sự chú ý. Dù không cần thiết, tôi đã làm bài kiểm tra
Myer-Briggs để biết một điều đã rõ từ lâu: Tôi là một người hướng nội.
Đối với tôi, một người hướng nội
không tốt hơn hoặc tệ hơn người hướng ngoại; như vậy có nghĩa là tôi tương tác
với thế giới theo cách đòi hỏi nhiều công sức hơn và đòi hỏi tôi phải dành thời
gian một mình để nạp năng lượng.
Vì thế, nếu có một điều thách thức
tính hướng nội của tôi, đó chính là tự quảng cáo bản thân. Là một nhà thiết kế,
tôi luôn biết tầm quan trọng của khả năng hiện diện và khám phá, nhưng ý tưởng
phải phát triển danh tính trên mạng xã hội luôn khiến tôi chùn bước. Làm thế
nào tôi có thể nói về công việc hay bản thân mình mà không phải gây chú ý?
Trước đây tôi luôn cho rằng, thế
giới design trên mạng giống như một cuộc thi phổ biến về lượt thích (like). Bây
giờ, năm năm sau tweet đầu tiên, tôi thấy mạng xã hội là nơi để xây dựng các kết
nối có ý nghĩa với những người khác.
Đây là những gì tôi đã học được
trong suốt quãng thời gian đó.
Hãy kén chọn về các nền tảng mà bạn xuất hiện
Nghiên cứu các nền tảng trực tuyến
khác nhau là bước đầu tiên để tìm ra cách tôi muốn sử dụng mạng xã hội. Tôi đọc
các bài báo, tạo tài khoản và thử một số nền tảng để xem những gì đồng điệu với
mình nhất.
Tôi đã tạo một tài khoản Instagram, để chế độ công khai và sau hai
tuần, tôi nhận ra rằng nền tảng này không hiệu quả chút nào. Tôi liên
tục cảm thấy áp lực khi phải chọn đăng bức ảnh hoàn hảo nhất và bắt đầu
căng thẳng về hiệu ứng thị giác của người xem. Câu hỏi tôi cảm thấy hữu
ích nhất để tự hỏi mình là: Tôi có cảm thấy kiệt sức hay được truyền cảm hứng sau những tương tác của mình ở đây không?
Nếu câu trả lời là “kiệt quệ”, “quá tải” hay “lo lắng” thì tôi biết là
không hợp với mình. Tôi cũng ghi nhớ cách cộng đồng tương tác với nhau
như thế nào? Có một bộ quy tắc ứng xử nào áp dụng chung hay không? Nội
dung nên theo định dạng nào? Tất cả đều quan trọng đối với tôi.
Trong
khi vẫn lo ngại nhận được quá nhiều sự chú ý, tôi biết rằng việc chia
sẻ quan điểm và cách kể chuyện của tôi rất quan trọng và có thể truyền
cảm hứng cho người khác làm điều tương tự.
Sau khi thử nghiệm thêm và mắc
nhiều sai lầm, tôi quyết định chọn một tài khoản Twitter công khai sẽ là cách tốt
nhất để mở rộng thế giới mạng xã hội của mình. Ít chữ và ít hình ảnh, mỗi dòng
tweet như một bài blog nhỏ khiến tôi cảm thấy thích thú. Có tài khoản công khai
này sẽ cho phép người khác tìm thấy nội dung của tôi bằng cách tìm kiếm. Tôi đặc
biệt thích rằng tôi có thể theo dõi những người khác trong và ngoài lĩnh vực
thiết kế, cũng như tham gia đóng góp cho các cuộc hội thoại về nhiều chủ đề
khác nhau.
Tìm kiếm các tương
tác có ý nghĩa
Cố gắng xác định bản thân thông qua một phần nhỏ này của Internet
có thể rất mệt mỏi và gần như bất khả thi, vì vậy tôi đăng bài như một cách để
tìm hiểu người khác và cho người khác biết về tôi. Trở thành một nhà thiết kế với
sự hiện diện trực tuyến tích cực không chỉ đơn thuần là đem khoe portfolio cá
nhân, mà còn phải thể hiện sở thích, tích cách và kiến thức - những điều vốn chỉ
biết được khi có sự tiếp xúc ngoài đời.
Ngay cả bây giờ đây, tôi luôn quản lý và suy nghĩ về những người tôi
theo dõi và lý do vì sao tôi theo dõi họ. Khi làm như vậy, tôi nhận thấy
mình có thể xây dựng các cuộc trò chuyện xung quanh các chủ đề mà tôi
đam mê và tò mò. Điều này tạo nên một cộng đồng nho nhỏ. Chẳng hạn như
người bạn Joelle và tôi đã gặp nhau theo cách này: chúng tôi gửi email
và gặp gỡ trực tiếp sau khi liên tục nói huyên thuyên một cách sâu sắc
về giáo dục và tình trạng thiếu cơ hội cho các nhà thiết kế trẻ có xuất
thân khó khăn. Từ vài lời nhận xét đơn giản hay ngắn gọn, chúng dần trở
thành nền tảng của tình bạn lâu dài và một cộng đồng có chung chí hướng.
Xem mỗi chia sẻ là một cơ hội để dạy hoặc học
Viết ra những suy nghĩ của bản thân một cách công khai tốn rất nhiều
năng lượng nhưng lại khá thú vị đối với tôi. Mặc dù vẫn ngại nhận được
quá nhiều sự chú ý, tôi biết rằng việc chia sẻ quan điểm và góc nhìn là
rất quan trọng và có thể truyền cảm hứng cho người khác làm điều tương
tự. Làm thế nào để tôi quản lý hai cảm giác đối nghịch nhau? Từ từ mà
làm thôi. Tôi ít lo lắng về số likes nên chỉ tập trung vào những gì tôi
có thể học và chia sẻ. Tôi thể hiện khiếu hài hước bản thân bằng các
retweet vui nhộn. Tôi nói về âm nhạc và viết lách, về những điều mà tôi
tham gia vì tôi tự hào về nó và tin vào tác động của nó. Tôi đăng bài về
typography chỉ vì thích. Tôi nghĩ việc chia sẻ như một hành động học
tập can đảm bởi vì tôi vượt qua sự nhút nhát của mình để kết nối với mọi
người cũng như học hỏi từ những người khác nữa.
Ban
đầu tôi (nghĩ) rằng các bài đăng của tôi thật nhàm chán vì không ai
thích chúng hoặc vì những người khác không theo dõi tôi. Sau đó tôi mặc
kệ vì chợt nhớ ra tôi đăng bài để vượt qua sự nhút nhát của chính mình,
để có thể chia sẻ nhiều hơn về bản thân.
Đừng cảm thấy lo lắng khi bạn không thấy nhiều lượt thích như bạn muốn
Kiểm soát những kỳ vọng về những gì xảy ra sau khi có một tài khoản
mạng xã hội là rất quan trọng. Phải mất thời gian để người khác tìm hiểu
về bạn và tìm thấy những sở thích chung với bạn. Những điều này cũng
thay đổi theo thời gian. Ban đầu tôi vật lộn với ý nghĩ cho rằng bài
viết của mình thật nhàm chán vì không ai thích chúng hoặc vì những người
khác không theo dõi tôi. Sau đó tôi mặc kệ, nhớ rằng tôi đăng bài để
vượt qua sự nhút nhát của mình và chia sẻ nhiều hơn về bản thân.
Tương tác rất quan trọng, nhưng không nhất thiết lúc nào cũng
có. Nếu bạn muốn mở rộng bài đăng của mình và trò chuyện với người khác, hãy chọn
một nhịp độ phù hợp. Chẳng hạn như có khi tôi hoạt động năng nổ trên Twitter mỗi
ngày; có khi tôi chỉ ẩn mình quan sát. Tùy theo ý bạn thôi. Bạn muốn trả lời mọi
bình luận ngay lập tức? Hãy trả lời khi bạn thoải mái. Hãy đặt ra một giới hạn
và tuân theo nó để tạo sự cân bằng lành mạnh cho chính mình.
Như tôi luôn tự nhủ: tiếng nói của tôi có thể không to nhất nhưng cũng quan trọng không kém.
Đó là giọng nói đầy tính hướng nội và rụt rè; giọng Afro-Latina; giọng
nói thích đọc và bị kích thích về kiểu chữ. Tôi vẫn có thể là chính mình
khi ở trên mạng xã hội, là một người hướng nội có ít nhiều chia sẻ với
những người khác trong cộng đồng mà không cần phải để ý đến lượt yêu
thích.
Người dịch: Long Hwarang
Nguồn: 99u.adobe.com
POLYART - TRAINING ART DESIGN