Trong một thế kỷ qua, Liu Bolin (còn được biết đến như “người vô hình”) đã biến bản thân thành một tấm canvas, được bao bọc bằng những câu chuyện chưa kể về thế giới phủ lên chính cơ thể mình.

Tạo hình này đã mang danh tiếng của ông vươn xa ra phạm vi toàn cầu. Ông đã kể những câu chuyện của hàng trăm xứ sở và dân tộc. Sau khi cư trú tại một nhà hàng rượu nổi tiếng Ruinart và vườn nho của nó vào năm ngoái, Bolin đã thực hiện bộ 8 bức ảnh về nghệ sĩ và những nhà sản xuất rượu được ngụy trang trong những biểu tượng Ruinart.

Tại cuộc triển lãm của họ tại Frieze, New York, chúng tôi đã có cuộc trao đổi với Liu Bolin người đứng sau các bức tranh, những ý tưởng đã thúc đẩy ông thực hiện các dự án của mình, và vai trò của “người vô hình” trong một thế giới đang biến đổi chóng mặt.

Sâu dưới lòng đất’ | ‘Ẩn mình trong những vườn nho cùng với chủ hầm rượu’

Nguồn ảnh từ Liu Bolin/ Ruinart

Chúng ta đã có cuộc nói chuyện với nhau vào năm 2013 trong một chuyến thăm New York của anh. Trong 6 năm qua, công việc của anh đã thay đổi như thế nào?

Liu Bolin (LB): Kể từ đó đến nay, đã có 2 thay đổi lớn. Vào năm 2013, ngày càng nhiều người tham gia vào các dự án nghệ thuật của tôi - đôi khi thậm chí còn hơn cả tá người - điều này đã trở thành một phần trong chuỗi mục tiêu của tôi. Thứ hai là, vào năm 2015, sự nghiệp của tôi một lần nữa thay đổi với một bộ sưu tập mang tên “Hacker”.

Vậy kết quả, sở thích của bạn đã thay đổi như thế nào kể từ đó?

LB: Thế giới đã chuyển đổi từ điện thoại di động sang điện thoại thông minh, và cùng với đó, văn hóa điện thoại thông minh cũng được phát triển. Đây chính là khởi nguồn cho hàng loạt thay đổi trong công việc của tôi. Cũng tại thời điểm này ở Trung Quốc, chúng tôi có một sự chuyển đổi từ việc sử dụng nền tảng mạng truyền thông xã hội Weibo sang Wechat. Giống như ở Hoa Kỳ, Instagram dần trở nên phổ biến.

Cá nhân anh có cảm nhận được sự chuyển đổi sang các nền tảng truyền thông xã hội tập trung thị giác không?

LB: Có chứ - nhưng hơn thế nữa, nhìn chung những thay đổi này tượng trưng cho việc nhân loại đang đi từ thời đại internet sang kỷ nguyên của điện thoại thông minh.

Thông tin trên web hiện tại có gì đó rất nghịch lý, trong khi tất cả mọi thứ đều có sẵn, thì rất nhiều trong số chúng lại bị mất tích bởi một khối lượng nội dung quá lớn. Anh nhận thấy internet góp phần như thế nào trong công cuộc tiết lộ những câu chuyện ẩn giấu của mọi người?

LB: Tôi thực sự chú trọng vào những vấn đề này, đặc biệt đối với bộ ảnh “hacker”, tôi chỉ đơn giản là đăng tải nó lên mạng ngay sau khi chụp chúng. Đã có những thay đổi trong phong cách sống của con người. Dù bạn có thích hay không, chúng ta đều có quyền đó trong một kỷ nguyên như này, và khi chúng ta nhìn lại, sự thay đổi sẽ ngày một nhiều hơn nữa. Khi tôi hiểu sâu hơn về con người, những triết lý mà chúng ta có - thường xuất phát từ tôn giáo - tập trung vào một câu hỏi duy nhất: về cuộc sống và tâm hồn. Hiện tại, Công nghệ có tiềm năng kéo dài cuộc sống. Kết hợp với công nghệ thông tin, khía cạnh sinh học và tâm linh của nhân loại đang trên bờ vực của những mối liên hệ mới. Toàn bộ triết lý trước kia sẽ bị mất đi.

Liệu điều đó có khiến anh lo lắng, và anh cho rằng sự chuyển đổi này mang tính tiêu cực hay tích cực?

LB: Tôi đâu cần phải lo lắng, điều đó sẽ diễn ra trong tương lai thôi. Tôi cho rằng không có đúng sai trong tình huống này, nó giống như việc cùng với sự phát triển của nền văn minh - sự thay đổi này luôn là vô tận. Nỗi bận tâm chính là về cơ thể và mối quan hệ biến đổi của nó với công nghệ trong những năm tới.

Liệu anh có phải người theo tôn giáo?

LB: Tôi từng theo Phật giáo, nhưng giờ thì không nữa. Hiện tại, tôi là một người theo tâm linh - tôi phải là một người theo tâm linh.

Anh cảm thấy điểm nổi bật của dự án mới kết hợp với Ruinart này là gì?

LB: Trong cả quá trình, điều làm tôi xúc động là sự nhiệt huyết và niềm đam mê của cả team, nó không được thể hiện giống cách mà một người nghệ sĩ làm. Họ làm việc chăm chỉ để làm chủ công việc của mình. Cả đội luôn sẵn sàng cống hiến cho cuộc sống. Thành tựu của họ tương ứng với những gì mà rượu sâm panh đã đạt được.

Anh mất bao nhiêu lâu để hoàn thành dự án này?

LB: Giai đoạn đàm phán mất khoảng nửa năm, sau đó, tôi có hai chuyến viếng thăm: đầu tiên để hiểu rõ dự án và câu chuyện, tiếp đó là chuyến đi 10 ngày để chụp hình.

Liệu quá trình sản xuất rượu có phải là chủ đề mà anh có hứng thú để đào sâu hơn nữa?

LB: Đối với tôi, nó tương tự như việc kết thúc một chuyến thăm quan bảo tàng. Tôi tin rằng sau đó, tôi sẽ có một sự thấu hiểu sâu sắc về công việc đó và có thể chuyển sang những dự án khác.

Anh có cảm thấy rằng thông điệp mà mình lồng vào trong những tác phẩm của mình nhiều năm qua đang dần liên quan đến nhau vào năm 2018?

LB: Đúng vậy, đó là một quá trình chậm rãi. Các thông tin từ từ liên kết với nhau.

Dự án tiếp theo cho người vô hình là gì? Anh có đang ấp ủ dự án mới nào trong đầu không, hay anh đang từng ngày hình thành nó?

LB: Một điều chắc chắn là tôi sẽ không để thời gian chỉ cho mình phải làm gì.

Anh cảm thấy thế nào về câu nói ‘Thời gian và thủy triều chẳng chờ đợi ai’ của John Donne?

LB: Thời gian không phải là thủy triều - tuy nhiên, theo ý kiến của tôi, chúng ta đã bước vào kỷ nguyên của điện thoại thông minh, vậy nên tôi sẽ tiếp tục bộ ảnh ‘hacker’ của mình và nghiên cứu về sự phát triển thú vị này của nhân loại. Tôi cũng có kế hoạch cho một vài công trình điêu khắc. Tôi sẽ làm gì đấy đối với nền tảng điện thoại thông minh.

Khi anh vẽ lên chính mình, anh có cảm thấy mình trở nên vô hình không?

LB: Tôi không có cảm giác đó. Chỉ có những người khác mới có cảm giác đó thôi, tôi là người kể những câu chuyện đó mà.

Anh có thấy rằng đối với mỗi dự án mới, anh lại khoác lên mình một vai trò mới không, như một diễn viên vậy?

LB: Quá trình từ tồn tại đến không tồn tại, bạn diễn tả nó giống như một diễn viên, nhưng đối với tôi nó giống một con người nhiều hơn: cơ thể, tâm hồn và suy nghĩ.

                                                                                                  Nguồn: Design.vn

POLYART - TRAINING ART DESIGN