Rob Alderson: Sự phát triển mạnh mẽ của Instagram và
Snapchat mở ra một thế giới đầy những hình ảnh hoa mỹ và giúp người
dùng “tự tái tạo” lại hình ảnh của chính mình. Ý kiến của chị về điều
này ra sao?
Debbie Millman: Đôi khi những hình ảnh đấy không đến
từ sự nguyên bản. Đó có thể là hình ảnh tuyệt vời nhất của họ. Nhưng
vẫn còn những ngày chúng ta phải đấu tranh với stress, say xỉn sau những
cuộc vui thâu đêm đến kiệt sức, hay những ngày lười biếng khiến bạn
chẳng muốn tô điểm cho vẻ xinh đẹp của mình. Bạn sẽ không thấy chúng
hiện diện trên Instagram.
Rob Alderson: *cười lớn* Thật ra vẫn còn nhiều vấn
đề khác tồn tại xung quanh cuộc sống “ảo” trên mạng xã hội, đó là không
ai muốn đọc nhiều. Nếu để ý, chúng ta có thể nhận ra rằng xã hội đang
dần loại trừ những kí tự văn bản - công cụ mà chúng ta đã “tôn thờ” và
sử dụng trong suốt nhiều thập kỉ qua và chuyển dần sang xu hướng của
những hình ảnh và video. Chị nghĩ thế nào về điều này?
Debbie Millman: Đây thực sự là điểm mấu chốt.
Cư dân trên mạng xã hội không chỉ không muốn đọc, mà phần lớn còn có xu hướng thể hiện rằng mình đã đọc về điều đó rồi.
Cũng giống như việc bạn thoải mái bày tỏ ý kiến của mình chỉ qua việc
đọc tiêu đề của một bài báo mà bỏ qua phần nội dung chính trong bài báo
đó. Và tôi nghĩ rằng, có nhiều thứ đã thay đổi vì chính nhu cầu của
loài người hiện đại. Chúng ta cảm thấy “ngộp thở” giữa những kí tự trong
tin nhắn, những hộp thoại inbox và thế giới quảng cáo màu mè. Tôi cho
rằng việc đọc đang dần trở nên khan hiếm hơn nhưng đó cũng là một điều
tất yếu, bởi con người sẽ dần thích nghi với cuộc sống có quá nhiều thứ
đang cố gắng thu hút sự chú ý của họ.
Rob Alderson: Tôi có cảm giác rằng ngôn ngữ chữ viết
đang dần mất đi quyền năng của chúng, mất đi ý nghĩa mà ngôn từ thể
hiện vì vòng xoáy của xã hội và chính trị đang lạm dụng ngôn ngữ để đánh
bóng tên tuổi của họ.
Debbie Millman: Chắc chắn rồi, chẳng còn phải nghi
ngờ gì cả. Luôn có những “sự thật thay thế” hiển thị trước mắt chúng ta
một cách rõ ràng. Điều này làm tôi thật sự lo ngại.
Ngôn ngữ tạo ra những “đường dẫn” giúp cho bộ não tiếp nhận thông tin và
từ đó, giúp con người nhận biết được thực tại đang diễn ra như thế
nào.
Chúng ta sử dụng ngôn ngữ để định hình và tái hiện lại cuộc sống của
chính mình, về cách chúng ta sống, về những thứ diễn ra xung quanh chúng
ta và ý nghĩa của cuộc đời. Sự thật rằng chúng ta đang sử dụng ngôn ngữ
một cách bừa bãi, lộn xộn và thiếu đi tính chính xác để mở ra những
cánh cửa dẫn đến thiên đường mà chúng ta ao ước. Nhưng điều này là một
sự sai lầm rất kinh khủng!
Thử tưởng tượng xem, khi chúng ta xây dựng thế giới quan và niềm tin
của chúng ta dựa trên những điều không chính xác, và cộng đồng ấy cứ
không ngừng lớn lên. Thật đáng sợ!
Chúng ta đang lạc lối!
Mối liên hệ khăng khít giữa ngôn ngữ, thiết kế và nghệ thuật
Rob Alderson: Tạm bỏ qua những câu chuyện u ám như ở
trên nào. Tiếp đến hãy cùng độc giả chia sẻ về niềm đam mê của chị khi
khám phá mối liên kết giữa nghệ thuật, ngôn ngữ và công việc thiết kế.
Hãy chia sẻ một chút về cách mà chị nhìn nhận mối liên hệ này?
Debbie Millman: Tôi cho rằng chúng ta sử dụng ngôn
ngữ để làm giàu vốn kiến thức và xây dựng niềm tin, giá trị của chúng
ta. Và còn cả những bí mật, hay cách mà chúng ta giải thích về những thứ
xung quanh nữa. Tôi nghĩ rằng ngôn ngữ như những tòa nhà, giúp chúng ta
bảo vệ một khối lượng lớn những kí ức và kiến thức mà chúng ta học hỏi
được. Ngoài ra, ngôn ngữ còn giúp kết nối chính chúng ta với nhân loại,
với quá khứ, hiện tại và cả tương lai.
Tôi luôn cho rằng cái cách mà sự thật tồn tại, và cách mà chúng ta
đang nắm giữ sự thật, chúng cùng tồn tại với nhau thật sự rất quyến rũ!
Tôi đã truyền tải những điều ấy vào các tác phẩm của mình
Sau nhiều năm trong nghề, tôi nhận thấy thực ra mình không hứng thú với
việc hoàn thành một tác phẩm bằng việc đắm mình vào quá trình tạo ra
chúng.
Bài tập nhiệm màu về sứ mệnh cuộc đời
Debbie Millman: Tôi đã dành một mùa hè năm 2005 để
học hỏi thầy Milton Glaser tại trường Visual Arts. Tôi còn nhớ khi ấy,
thầy đã từng yêu cầu tất cả sinh viên hãy lên một kế hoạch - 1 sứ mệnh
cuộc đời mà họ theo đuổi trong 5 năm tới với sự chi tiết nhất có thể -
với những việc mà chúng ta đang làm, nơi chúng ta sống, những người bên
cạnh chúng ta, và loại công việc mà chúng ta muốn làm và tôi thật sự đã
hoàn thành đề bài thầy giao một cách rất nghiêm túc.
Không chỉ trả lời những câu hỏi mà thầy đưa ra, tôi đã lên một danh sách tất cả những giấc mơ mà tôi khao khát có được.
Trong lớp học của thầy Milton, chúng tôi được khuyến khích không chia
sẻ với nhau về điều này, thậm chí là bất kì đáp án cho bài tập nào mà
chúng tôi được giao, vì hành động này có thể vô tình “dẫm nát” giấc mơ
của ai đó.
Tôi vẫn còn nhớ rõ về danh sách những điều mà tôi muốn, trong đó có
việc tổ chức những buổi triển lãm về nghệ thuật thiết kế. Mọi thứ đến
với tôi chậm hơn dự định. Sau 5 năm miệt mài thực hành bài tập của thầy
Milton, tôi có thể nói rằng 80% dự định đã thành sự thật và tiếp đến là
90% sau 10 năm, và giờ đây, với triển lãm của chính tôi. Tôi có thể tự
hào nói rằng, 100% những điều mà tôi đặt ra trong danh sách ấy đã thực
sự thành hiện thực.
Rob Alderson: Đó là vì chị đã lên một danh sách chi
tiết và chỉ việc làm theo những điều đã đặt sẵn, hay bởi đó chính là con
đường mà chị đã lựa chọn để đi dù bất kì giá nào?
Debbie Millman: Thầy Milton đã “cảnh báo” với chúng
tôi rằng đây là một bài tập có ma thuật. Và tôi đã thực sự nhận được
phép màu như lời thầy nói. Và tôi thậm chí vẫn không hiểu được lý do tại
sao và bằng cách nào mà bài tập này lại màu nhiệm đến thế. Tôi không
biết tại sao khi bạn thừa nhận với chính bản thân mình rằng bạn thực sự
quá khao khát một thứ gì đó, thì đó chính là thứ mà bạn sẽ làm. Và điều
này cũng đúng với nhiều người xung quanh tôi.
Rob Alderson: Chị còn giữ tờ danh sách màu nhiệm đó không?
Debbie Millman: Tôi giữ như một cuốn nhật kí. Thường
thì một năm tôi sẽ lấy ra và đọc lại một lần. Lần đầu tiên khi tôi đọc
lại tờ danh sách ấy, là khoảng 3 hoặc 4 năm sau khi tôi viết ra. Và tôi
vẫn còn nhớ cảm xúc của mình khi ấy: “Ôi Chúa ơi. Điều này thật đáng kinh ngạc.”
Và đó là cách đã giúp Debbie Millman khám phá về chính bản thân cô,
cũng như trở thành động lực để giúp Debbie hoàn thành những mục tiêu lớn
lao của cuộc đời.
Hy vọng rằng bài viết này của Polyart sẽ gởi đến bạn thêm nhiều nguồn cảm hứng trong công việc sáng tạo!
Nguồn: We Present We Transfer
Minh họa: Jun Cen
Biên tập: Thụy - iDesign
POLYART - TRAINING ART DESIGN